17/01/2009 11:01 GMT+7 | Văn hoá
![]() Học giả Phan Khôi |
|
Học giả Phan Khôi và Tình già 50 năm từ khi Phan Khôi mất, sự nghiệp của ông đã dần được khẳng định. Kỷ niệm 60 năm Phong trào Thơ mới (1992), 40 năm thành lập Hội Nhà văn Việt Nam (1997) người ta lại nhắc đến ông. Các tác phẩm của ông được tái bản, bộ Tác phẩm đăng báo của Phan Khôi mới chỉ ấn hành được có mấy năm 1928, 1929, 1930, 1931 trong cả cuộc đời làm báo hơn 20 năm của ông, mà đã lên đến mấy ngàn trang sách.
![]() Tọa đàm tưởng niệm 120 năm ngày sinh Phan Khôi
Các công trình biên khảo, hồi ức, cuộc tọa đàm về ông nhân 120 năm ngày sinh (2007) cùng nhiều bài viết về ông, là tiếp tục công cuộc nghiên cứu một nhà văn hóa của đất nước. Tên tuổi Phan Khôi đã sống dậy cùng với di sản của ông.
TT&VH xin đăng lại bài thơ Tình già (1932) của Phan Khôi – đây là bài thơ được coi là mốc khởi đầu cho phong trào Thơ Mới. Hai mươi bốn năm xưa, một đêm vừa gió lại vừa mưa.
Dưới ngọn đèn mờ, trong gian nhà nhỏ, hai cái đầu xanh, kề nhau than thở: - “Ôi đôi ta, tình thương nhau thì vẫn nặng, mà lấy nhau hẳn đà không đặng; Để đến nỗi tình trước phụ sau, chi cho bằng sớm liệu mà buông nhau!” - “Hay! Nói mới bạc làm sao chớ! Buông nhau làm sao cho nỡ? Thương được chừng nào hay chừng nấy, chẳng qua ông Trời bắt đôi ta phải vậy! Ta là nhân ngãi, đâu có phải vợ chồng mà tính việc thuỷ chung?” Hai mươi bốn năm sau, tình cờ đất khách gặp nhau; Đôi cái đầu đều bạc. Nếu chẳng quen lung, đố có nhìn ra được! Ôn chuyên cũ mà thôi. Liếc đưa nhau đi rồi! con mắt còn có đuôi Phụ nữ tân văn, 10/3/1932)
|
Phan Trản
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất