25/10/2012 14:04 GMT+7
Mới đây, tôi và một người bạn - cũng làm việc trong giới showbiz - ngồi “tám” chuyện với nhau. Bạn tôi bực dọc, sao ca sĩ trẻ bây giờ chảnh quá, chỉ mới bước ra từ một cuộc thi nào đó thôi đã tự cho mình là “sao” để “lên mặt” với bầu show và truyền thông. Bạn tôi đơn cử hai ví dụ là Uyên Linh và Văn Mai Hương - những người thành danh chưa đến hai năm, kể từ khi đạt danh hiệu Quán quân và Á quân tại cuộc thi Thần tượng âm nhạc 2010. Lý do bạn tôi đưa ra để kết luận cho “sự chảnh” của hai cô gái này là: khó liên lạc, mời show thì đòi cát sê cao ngất ngưởng, nói chuyện thì… thấy ghét… Nói chung là trăm ngàn lý do để cho rằng hai cô này chảnh. Tất nhiên, đây chỉ là ý kiến cá nhân của bạn tôi thôi, vì tôi không phải bầu show và cũng chưa bao giờ liên lạc với cá nhân hai cô ấy để phỏng vấn, nên không dám khẳng định là họ có chảnh thật hay không. Trước giờ tôi cũng chỉ “nghe nói”, mà những gì nghe từ người này sang người kia thì mức độ chính xác chắc cũng vơi bớt… 80%.
Một lần “dở hơi” khác của tôi trong năm 2002 là gọi điện thoại đến… nhà Phương Thanh và gặp ngay… mẹ của chị Chanh. Tôi nhớ như in, bà tiếp chuyện tôi rất lạnh lùng, vì thật ra bà có biết tôi là thằng cóc qué nào đâu. Bà chỉ nói vỏn vẹn rằng Phương Thanh đang ngủ rồi cúp máy. Lúc đó tôi tổn thương dễ sợ, và cũng nghĩ thầm trong bụng là sao cả mẹ lẫn con nhà chị ấy chảnh quá, mất công mình hâm mộ. Ít lâu sau, chị gái tôi còn kể thêm chuyện gặp Phương Thanh đi ngoài đường đeo kính đen, gặp chị tôi mà mặt cứ… hất lên trời nhìn ghét lắm. Khi nghe chuyện ấy tôi buồn mất mấy ngày vì không nghĩ thần tượng của mình lại chảnh như thế. Sau này nghĩ lại tôi cứ buồn cười mãi, bởi không hiểu tại sao chúng ta cứ tự cho mình cái quyền đánh giá người này thế nọ, thế kia dù mình và họ chẳng quen biết gì cả.
Không ít bạn bè đồng nghiệp của tôi cũng khá nhiều lần nhận định cô này chảnh hay anh kia “chọe”, lý do cũng chỉ xoay quanh việc chào hay không chào nhau khi “đụng” mặt ở sự kiện. Thú thực, tôi thấy làm “sao” cũng mệt thật. Gặp ai cũng cười thì bị nói là “thảo mai”, còn giữ mặt nghiêm nghị lại bị cho rằng… coi thường người khác. Chưa kể, nghệ sĩ thì mỗi ngày gặp hàng trăm người với những khuôn mặt na ná nhau. Cuối cùng chẳng biết ai quen, ai lạ để mà… cười cho khỏi mang tiếng chảnh.Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất